23/11 Là Ngày Gì Của Taekook Day Là Gì Của Taekook? 23/11 Là Ngày Gì Của Taekook

JungKook thầm chửi rủa cái tên dở người còn đang ngồi vắt chân như xem kịch kia mà chẳng để ý rằng trời đã ngớt mưa.

Bạn đang xem: Taekook day là gì

Trong khi Seok Jin có lẽ sẽ tuôn một tràng chửi bới hay nặng hơn nữa là sẽ xông vào tẩn cho hắn ta một trận thì JungKook đứng bên cạnh đã có ý định lên tiếng giải hoà.

Nhưng cậu còn chưa kịp làm gì thì tên dở người đã đứng dậy. Hắn ta khá cao, có vẻ xấp xỉ cao hơn cậu một chút còn thân hình thì khá gầy nếu như không nói là mỏng tanh. JungKook thầm thán phục một tiếng trong cổ họng khi thấy đôi tay thon dài của hắn ta – thứ mà có lẽ trông đẹp và bình thường thứ hai sau đôi mắt màu nâu chàm của hắn đưa lên vuốt lại mái tóc lộn xộn đã dính vài hạt mưa.

Cậu chẳng hề nhận ra người bên cạnh mình cũng đang đứng hình lại khi cái tên dở người kia bắt đầu đứng dậy. Khác với dự đoán rằng mọi chuyện sẽ tệ đi của JungKook, Seok Jin lại đang có vẻ như là muốn nhanh nhanh lên xe để về nhà hơn.

JungKook giật mình liếc mắt xuống đồng hồ trên tay. Đã là hơn mười hai giờ, và người anh của cậu có vẻ đã sốt sắng muốn về, nhưng có một tên dở người lại chẳng hề muốn vậy.

Hắn ta cúi đầu cợt nhả nhổ phẹt chiếc kẹo mút đã hao đi phân nửa xuống đất. Sau khi một lần nữa nhìn JungKook bằng cái nhìn chằm chặp mới lên tiếng.

– Anh đã phóng như bay trong con ngõ nhỏ tý với cái xe cũ mèm đó. Nếu như không may bộ phận phanh của cái xe rách đó mà không tốt, anh biết chuyện gì xảy ra rồi đấy?

JungKook không thể ngăn nổi cái nhếch miệng nhàn nhạt trên khoé môi khi nghe xong câu nói khá chướng tai của hắn ta. Nhưng điều làm cậu chú ý hơn hẳn là tên dở người kia ngoài bộ dạng trông không thể yêu thương nổi thì lại có một giọng nói trầm hay đến vậy.

Xem thêm: Thân Hình Cân Đối Tiếng Anh Là Gì, Cân Đối Là Gì

Ấy vậy mà JungKook lại cứ nghĩ là Kim Namjoon đã là người mà cậu biết có chất giọng trầm hay nhất rồi cơ đấy.

– Còn không phải là do cậu tự nhiên xông ra hay sao. Tên điên kia, cậu có mắt thì phải nhìn thấy phương tiện đang di chuyển. Còn dám lớn tiếng chê xe của tôi. Nhìn xem, cậu còn chẳng có nổi một cái xe.

Seok Jin cố gắng cười khẩy sau khi nói ra câu cuối cùng. Nhưng hắn ta trông chẳng có vẻ gì là chú ý lắm tới câu nói dài hơi của anh bởi còn đang bận nhìn JungKook muốn nổ cả con mắt.

JungKook thoáng rùng mình nhẹ khi nhận ra ánh mắt kỳ quặc của hắn ta lại chĩa về phía mình trong khi đáng ra phải là Seok Jin, người còn đang phừng phừng lửa giận ở bên cạnh cậu.

– Này, tôi đang nói chuyện với cậu đấy. Đến cả phép lịch sự tối thiểu là nhìn vào người đang nói chuyện với mình mà cậu cũng không có sao?

Seok Jin lại một lần nữa nói to khiến cổ và hai tai anh đỏ lựng cả lên.

– Được rồi hyung, chúng ta về thôi.

JungKook không hiểu sao cả người đột nhiên ớn lạnh. Cậu nắm lấy khuỷu tay Seok Jin cố gắng kéo anh đi về xe trong khi Seok Jin còn níu kéo cố hét lại vài tiếng rồi mới chịu vào xe và nổ máy đi.

•••••••••••••••••••••••••••••

Sau cái ngày mà hai chuyện tồi tệ đổ dồn lên một lúc đó. Seok Jin đã chính thức tuyên bố rằng anh sẽ không giúp JungKook trong bất kỳ một hoàn cảnh nào nữa.